Trong đ á m t a ng của mẹ tôi, chị dâu không ch ịu đ eo kh ă n t a ng bị cả nhà ch-ử-i là b ấ t h iếu rồi đ-u-ổi đi. Đúng 1 tuần sau, khi cả nhà đag cúng cho mẹ thì b-ất ng-ờ thấy tờ gi ấ y r ơi xuống từ b à n th ơ, đọc xong tất cả đ ề u r-ụ n g r-ờ i

Tin Tức

Anh trai tôi vì không hiểu nên cũng h ù ng h ổ m ắ ng chị dâu b ất h iếu. Lúc này chị m ớ i kh óc. Chị nói chị không đ eo t a ng là cách để r ời kh ỏi nh à này…

Nhà tôi đông anh chị em và đều đã có gia đình riêng cả. Trong đó vợ chồng anh tư ở cùng để chăm sóc bố mẹ tôi. Hai anh nữa thì xây nhà ở ngay bên cạnh. Nhà bố mẹ tôi đất r ất r ộng nên dù đã chia cho hai anh vẫn còn đủ để xây nhà t ừ đường r ộng rã i đẹp mắt.

Trong 3 chị dâu, tôi chỉ thương nhất chị tư. Chị hiếu thuận với bố mẹ tôi, thương các cháu như con ruột, luôn nhường nhịn các anh chị em khác. Hàng tuần chị đều gọi vợ chồng tôi về chơi. Chị tự mình nấu món này món nọ rồi lại đích th ân qua mời mấy chị dâu khác qu a ch ơi. Chưa lần nào tôi thấy hai chị dâu kia phụ chị n ấ u n ướng cả. Ăn uống xong rồi hai chị dâu lại bỏ về để ch é n b á t lại ngổn ngang. Tôi có ý r ử a ph ụ, chị cũng không cho và luôn miệng bảo để đó cho chị.

Nhờ chị mà cuối tuần bố mẹ tôi vui vẻ được ngồi cùng con cháu. Nhiều lần tôi hỏi chị có mệt không khi phải nấu nướng, ph ục vụ tới mấy gia đình. Chị đều cười nói chị tự tâm làm thế để anh chị em được sum họp cho bố mẹ vui lòng. Chị ch ịu khổ  để gia đình tôi vui hỏi sao tôi không thương chị cho được.

Chị chịu khổ cực để gia đình tôi vui. (Ảnh minh họa)

Mẹ tôi cũng thương chị lắm. Bà chống gậy đi đâu chơi cũng tự hào kh oe chị chẳng khác nào con gái ruột. Thú t hật nhờ chị mà tôi rất yên tâm về sức khỏe bố mẹ mình.

Nhưng hai cặp còn lại thấy vợ chồng chị hạnh phúc, được thương yêu thì ganh tị. Mẹ tôi bệnh nằm liệt giường mấy tháng trời cũng chỉ có chị chăm nom. Vậy mà hai chị dâu còn lại cứ kiếm cớ gây sự luôn cho rằng bố mẹ tôi giấu giếm của cải cho riêng chị tư.

Có lần chị tư gọi điện cho tôi kh ó c n ứ c n ở. Chị kể chị mua yến huyết về chưng cho bà cụ uống. Vậy mà chị dâu cả lại sai con trai qua lấy. Chị qua nhắc cháu vài câu đã bị hai chị dâu kia ch ử i, xúc phạm. Họ chửi chị í ch kỉ, có bá t y ến cũng tính toán với con cháu.

Tôi tức lắm đòi về làm cho ra nhẽ thì chị lại can ngăn vì không muốn làm ồn ào to chuyện lại sợ bố mẹ buồn. Tôi biết hai chị dâu kia sợ vợ chồng chị tư cướp mất mảnh đất rộng cùng căn nhà từ đường to nên hay kiếm cớ với chị. Nhưng mấy chị ấy đến nấu cho bố mẹ tôi nồi cháo cũng chẳng có thì làm gì có tư cách gi à nh gi ậ t nhà đất.

 

Tháng trước mẹ tôi mất. Chị tư lại một mình cáng đ áng l o liệu đ á m t a ng. Thế nhưng dù ai nói gì chị vẫn nhất định không đeo kh ăn t a ng. Vì lý do đó mà mấy anh chị còn lại hùa nhau mắng chửi chị b  ấ t h i ế u và đòi đuổi vợ chồng chị đi. Chị chỉ im lặng lo chu toàn t a ng l ễ chứ không thanh minh.

Mẹ tôi mất hai tuần sau thì đại gia đình tôi lục đục. Hai chị dâu kia gọi vợ chồng tôi về để phân chia đất đai. Trong lúc bàn bạc, họ lại lấy lý do chị không đ eo t a ng để nhiếc m ắ ng rồi to tiếng đòi bố tôi c ắ t đất chia ra, đuổi vợ chồng chị đi.

Vì lý do đó mà mấy anh chị còn lại h ùa nhau m ắ ng ch ửi chị bất hiếu và đòi đuổi vợ chồng chị đi. (Ảnh minh họa)

Chồng chị vì không hiểu nên cũng hùng h ổ m ắ ng chị b ấ t h iếu. Lúc này chị mới kh óc. Chị nói chị không đeo tang là cách để r  ời khỏi nhà này. Chị chỉ muốn anh hiểu chị, cùng đi với chị. Chị chịu đựng vì bố mẹ, giờ mẹ không còn chị cũng không muốn ở lại căn nhà này nữa. Chị sẽ nhường lại nhà đất cho mấy anh chị. Chị chỉ cần đem di ảnh mẹ và đưa bố theo cùng là đủ rồi. Chị không đ  e o t a ng một phần cũng vì chị không muốn chấp nhận sự thật mẹ đã m ấ t. Chị khóc rất nhiều, nói rất nhiều. Anh tôi lúc này mới hiểu mà ôm lấy chị.

Tôi biết chị đã không thể c hịu đự  ng nổi nữa rồi. Vừa hết lòng chăm sóc bố mẹ vừa bị m  ắ ng m ỏ , gi èm ph a đất đai kh iến chị g ầ y r ộ c đi. Nhưng mấy anh chị kia vẫn cứ dựa vào đó đuổi chị đi. Bố tôi nói nếu đuổi chị đi thì bố tôi sẽ di chúc lại cho chị cả căn nhà và mảnh đất này. Nghe thế, các anh và chị dâu khác của tôi vội vã lên án chị khéo lấy lòng đến mức bố tôi trở nên mù quáng. Bố t ô i t ứ c đến mức tăng h uyết á p phải nhập viện.

Suốt hai tuần này, lại chỉ có mình chị với tôi thay nhau chăm ông cụ. Hai cặp vợ chồng kia thi thoảng mới gh é vào hỏi vài tiếng lại đi. Tôi kh uyên vợ chồng chị cứ ở nhà t ừ đường chẳng phải đi đâu cả nhưng chị không chịu. Tôi s ợ nếu bố tôi xuất viện, hai cặp vợ chồng kia lại tiếp t ục g ây kh ó d ễ nữa. Bố tôi trước đây cũng có ý định làm sổ đỏ cho anh chị nhưng giờ lại nằm liệt thế này rồi. Cứ tình cảnh này tôi s ợ nếu bố tôi m ấ t, anh chị thật sự sẽ trắng tay. Tôi phải làm sao để giúp vợ chồng anh chị đây?