Khác lần kết hôn với Hương, lần này có tiền Khang chuẩn bị chu đáo mọi thứ lắm. Dù gì thì cũng là cưới con gái sếp, Khang nghĩ anh phải làm lớn để v ênh mặ t với đời.
Cứ nghĩ vượt qua khổ tận đã tới ngày cam lai, ngờ đâu có ti ề n Khang lại bắt đầu quay lưng với vợ… Ảnh minh họa.
Hương kể, lúc nghe chồng nói thế cô sốc lắm, cảm giác cả thế giới sụp đổ trong tích tắc. Đau khổ, cô van xin Khang nghĩ lại song anh lạnh lùng trợn mắt quát: “Tôi muốn bỏ cô từ lâu lắm rồi. Cô soi gương nhìn lại mình đi, dạng nhà quê bán tôm tép ngoài chợ như cô làm sao xứng đứng cạnh tôi nữa chứ. Bên tôi giờ phải là người đẹp, quan trọng hơn là người đó phải giúp tôi có t iền đồ. Nếu cô ngoan ngoãn chịu ly hôn sớm, tôi sẽ nhường lại nhà này cho cô ở mà nuôi con. Không đừng có trách là tôi vô tình”.
Biết chẳng còn gì để níu kéo, Hương chấp nhận buông tay. Thời gian đầu sau khi ly hôn cô khá suy sụp, cũng may có con là chỗ dựa tinh thần nên cô sớm gượng dậy tiếp tục cuộc sống.
Còn Khang bỏ được vợ, anh d ồ n hết tâm sức chinh phục con gái sếp. Được My đồng ý, anh lập tức chọn ngày đẹp chính thức ra mắt nhà My và nhờ ông bác họ đến nói chuyện người lớn.
Khác lần kết hôn với Hương, lần này có tiền Khang chuẩn bị chu đáo mọi thứ lắm. Dù gì thì cũng là cưới con gái sếp, Khang nghĩ anh phải làm lớn để vênh mặt với đời.
5 năm có lẻ hi sinh mọi thứ vì chồng, Hương cứ nghĩ Khang phải khắc cốt ghi tâm mà trân trọng người vợ tào khang của mình cả đời bởi sự nghiệp, địa vị hiện tại anh có được đều là nhờ 1 tay cô mà anh có. Ngờ đâu anh cũng phũ như bao người đàn ông khác, “giàu đổi bạn, sang đổi vợ“, tiếc rằng lúc Hương nhận ra đã quá muộn.
Hương tâm sự, cô với Khang cưới nhau từ khi hai người chỉ có bàn tay trắng. Lúc ấy, Khang làm công nhân xây dựng ở công trường gần chỗ cô trọ. Thương nhau hai người thành đôi. Sau cưới, cô ra sức cày cuốc kiếm tiền lo cho Khang học nâng cao.
Sau 3 năm vật lộn một mình lo kinh tế, Khang ra trường xin được công việc ổn định, thu nhập khá Hương mới vơi bớt gánh nặng.
Cứ nghĩ vượt qua khổ tận đã tới ngày cam lai, ngờ đâu có tiền Khang lại b ắt đầu quay lưng với vợ.
Hương kể, khi xưa anh luôn miệng nói khi có tiền anh sẽ không để vợ chạy chợ sớm hôm vất vả nữa. Hương đã tin vào những lời chồng hứa hẹn. Chờ đợi mãi Khang cũng thành đạt, tiếc rằng có t iền rồi anh lại coi khinh cô là thứ nhà quê chạy chợ nghèo hèn.
Nhiều lần công ty Khang tổ chức tiệc tùng họp mặt gia đình công nhân viên công ty, vì x.ấu h.ổ với nghề nghiệp của vợ, Khang toàn lấy lý do đi một mình, b.ắ.t vợ con ở nhà. Chuyện này Hương biết, nhưng cô vui vẻ chấp nhận để giữ thể diện cho anh.
Tiếc rằng Khang ngày càng coi sự hi sinh của vợ là điều hiển nhiên Hương phải làm. Trong mắt anh, Hương chỉ là cô vợ nhà quê nhếch nhác mà anh không muốn nhắc tới trong bất cứ câu chuyện nào anh kể.
Trong công việc, nhờ vào sự lẻo mép của mình, Khang khá được lòng các sếp. Đặc biệt từ khi anh gặp My – cô con gái tổng giám đốc mới chuyển tới làm cùng bộ phận dự án của anh thì Khang dường như đã bị “say nắng”.
Anh không chỉ mê mẩn nhan sắc của My mà còn say cả cái danh con rể sếp tổng.
Vậy là Khang tìm cách tiếp cận My. Thấy anh nhiệt tình, My cũng quý mến. Đặc biệt, mỗi khi bên cô, Khang lại than thở chuyện gia đình rằng vợ ngoại tình, đợi con lớn chút nữa, anh sẽ ly hôn.
Mưa dầm thấm lâu, dần dần My bắt đầu thương cảm với Khang. Biết My “s ập b ẫ y”, anh về lật luôn bài ngửa với vợ: “Tôi có người phụ nữ khác rồi. Với cô tôi không còn tình cảm. Mình ly hôn đi”.
Ảnh minh họa.
Ngày chính thức ra mắt gia đình “vợ tương lai”, Khang hào hứng phấn khởi, ngờ đâu vừa bước tới cửa anh s ững người thấy Hương cũng có mặt ở đấy. Thấy chồng cũ, cô tỏ ra b ất ng ờ.
Có nằm mơ Khang cũng không tưởng được, Hương lại là bạn thân của My. Họ chơi với nhau từ nhỏ, quý nhau như chị em ruột. Vào cấp 3, My sang Pháp du học, ở bên đó 10 năm. Về nước, My liên lạc lại với Hương, họ vẫn thân thiết bỏ qua mọi rào cản hoàn cảnh kinh tế gia đình.
Biết My bị Khang l ừa d ối, Hương kể đầu đuôi sự tình cho My nghe. Cả nhà My đều s ố c trước sự trắng trợn, b ội b ạc của con rể tương lai. Họ lập t ức đuổi thẳng Khang ra khỏi cửa. Vị trí trưởng phòng anh ngồi cũng không giữ được nữa.
Khang không ngờ đời mình lại có ngày cùng đường như thế nhưng anh hiểu đó là cái giá anh phải trả cho sự b ội b ạc của mình. Tiếc rằng lúc anh nhận ra thì cũng đã quá muộn.