Tôi đ i ế ng h ồ n hơn khi nghe anh nói ‘Giờ cô muốn l y D ị tôi cũng không được đâu, tôi sẽ không bao giờ ch ấp nh ận, tôi có t.i ề n, có luật sư gi ỏi, cô không bao giờ thắng được tôi đâu’.
Thế nhưng, x ui x ẻo cho cô đã 2 lần bị l ừ a có b ầ u, và cô phải ngh iến r ă ng đi ph á cả 2. Sau đó, cô gặp 1 anh chàng giàu có, cô đã b ẫ y anh để có th ai, đúng lúc đã ch ắc m ẩ m v ớ được người đàn ông để nương tựa cả đời thì cô s u ýt s ố c ng ấ t.
Người đó khi biết Huyền có em bé, anh ta ném cho cô 500 ngàn rồi nói:
– Đi ph á đi, tôi không bao giờ cưới cô làm vợ đâu, bố mẹ tôi cũng không đồng ý.
Từ hôm đó, anh ta m ấ t t í ch, Huyền lại 1 lần nữa đến bệnh viện để xử lý c á i th ai. Vào phòng ph ẫ u th uật, nước mắt cô lưng tròng, đ a u đ ớ n thể xác 1 phần mà u ấ t ứ c với cuộc đời tới 10 phần.
Nhưng sau khi giải quyết xong, Huyền định đi về thì 1 vị bác sĩ gọi gi ật lại:
– Cô Huyền, tôi có thể nói chuyện với cô 1 l át được không?
Huyền nhìn anh ta rồi nói:
-Bác sĩ Tuấn, anh có chuyện gì?
– À, tôi đưa cho cô th êm ít thuốc bổ, uống vào cho mau khỏi, đã 3 lần ph á th a i rồi, trong người ắ t rất y ế u, phải chú ý bồi bổ sức khỏe nhé.
Ảnh minh họa: InternetLúc đó, nhìn ánh mắt anh ta, Huyền đã thấy 1 sự quan tâm đặc biệt. Từ hôm ấy, ngày nào Tuấn cũng nhắn tin hỏi han Huyền rồi dần dần t á n tỉn h cô. Huyền đã điều tra được Tuấn là chàng đại gia đ ích th ực, cả gia đình anh đều làm ngh ề y và bố anh còn là gi ám đ ố c 1 bệnh viện lớ n. Nhưng vì sợ bị n ói d ựa hơi bố nên Tuấn đã tìm đến làm việc ở đây.
Vì thế, Huyền bỗng nhiên cảm thấy có tia hy v ọ ng l ó e lên. Cô liền đ áp lại sự quan tâm của Tuấn rất nh iệt t ình và cuối cùng 2 người cũng có 1 cái kết như Huyền mong muốn.
Đó là 1 đám cưới h o à nh tr áng b ậ c nhất thành phố. Ngày cưới, Huyền n ở m ày n ở mặt với bạn bè vì có chồng đại gi a gi ỏi gia ng. Nhưng đến lúc tân hôn thì cô s ố c ng ấ t.
Khi Huyền đã lên giường m ặc s ẵ n 1 bộ ngủ se xy chờ chồng thì anh lại chỉ l ặng l ẽ ngồi bên cạnh nh í nh oáy nhắn tin. Huyền kéo chồng:
– Kìa anh, tân hôn đi chứ.
Bây giờ, Tuấn mới cười kh ẩ y:
– Cô nghĩ tôi yêu cô thật nên mới lấy đấy à?
Huyền tr ợ n m ắ t ngạc nhiên nhưng vẫn mong chỉ là câu nói đ ù a, cho đến khi chồng t ụ t qu à n xuống để lộ chiếc qu ần s ịp h ồ ng bên trong thì Huyền b ị t c ứ ng mi ệng:
-Anh…anh..?
Tuấn nh ư ớ n mà y:
– Cô ph á th a i 3 lần rồi, n á t b é t cả r ồi còn h a m h ố lấy đại gia, thì chỉ có tôi mới ch ấp nh ận thôi. Vì sao ư? Vì tôi không yêu đàn bà. Tôi lấy cô vì bố tôi é p cưới vợ, tôi phải có vợ để bố mẹ yên tâm giao lại c ơ ng ơi này cho tôi. Còn thứ đàn bà như cô, có cho tôi cũng ch ả th è m.
Huyền đ i ế ng người, nước mắt r ơ i v ô th ứ c:
– Là…là sao? Anh…l ợi d ụ ng tôi?
Tuấn x u a tay nói:
-Cả 2 cùng có l ợi m à, cô thì được t iế ng lấy chồng đại gia, xóa đi v ế t nh ơ những lần trước, còn tôi thì có vợ, hằng ngày mỗi người tự sống cuộc sống của mình, không ai liên quan đến ai. Khi nào tôi được di chúc kế th ừa t ài s ản thì chúng ta l y d ị. OK?
Huyền c.h E t l ặ ng g ụ c đầu xuống :
– Tại sao lại thế này? Tôi…tôi…
Tuấn qu á t lên:
– Giờ cô muốn ly d ị t ôi cũng không được đâu, tôi sẽ không bao giờ ch ấp nh ận, tôi có t.i ề n, có luật sư giỏi, cô không bao giờ thắng được tôi đâu.
Đêm tân hôn đó đối với Huyền như c ơ n á c m ộng, cô không biết mình phải làm gì bây giờ, cuộc đời mình rồi sẽ đi về đâu, cô chỉ biết b ư ng mặt kh óc h ậ n.