Tôi chỉ có một chị gái, chị em chúng tôi vô cùng th â n th iết, yêu thương nhau từ nhỏ đến lớn. B ởi thế, những ngày này thấy cảnh gia đình chị mà tôi đ a u th ắt r uột g an. Chị tôi cũng chỉ mới làm mẹ được chưa tr òn tháng, vậy mà đã vội ra đi không lời từ biệt con.
Trong nhà tôi chẳng ai nói được lời nào, b à ng h O àng đến mức chỉ còn biết im lặng!
Chị tôi dù vất vả nhưng luôn hạnh phúc với tổ ấm nhỏ của mình. Chị lấy chồng 2 năm mới sinh con, cuộc sống 2 vợ chồng chị tôi thấy cũng rất hạnh phúc. Vì lúc nào hai người xuất hiện tôi cũng thấy anh rể rất chăm sóc, yêu thương chị tôi.
Lúc biết vợ đã mãi mãi ra đi, anh rể như người mất hồn suốt mấy ngày. Anh b ơ v ơ bên con nhỏ khát sữa khiến ai cũng chạnh lòng xót xa.
Vậy mà hôm nay, khi chưa tròn 1 tháng ngày chị tôi mất thì tôi đã nghe một tin động trời về cuộc sống của anh rể.
Người hàng xóm cạnh nhà chị tôi thì thầm kể với tôi rằng, cứ tối đến là cô ấy lại thấy một người phụ nữ lạ trong nhà chị tôi. Thậm chí, người phụ nữ còn cùng nấu ăn, chơi đùa trong nhà như thể cô ấy là nữ chủ nhân của ngôi nhà vậy. Câu chuyện khiến tôi vô cùng tức giận, trong lòng dâng lên nỗi tràn trề thất vọng về chồng của chị gái mình.
Dù vậy, tôi vẫn cố gắng xác minh lại thông tin này bằng cách hỏi kĩ người hàng xóm thêm một vài lần nữa. Vậy nhưng, câu trả lời lần nào tôi nhận được cũng như vậy. Người hàng xóm khẳng định mình không hề nhìn nhầm, bởi vì hình ảnh đó không chỉ diễn ra 1 lần mà còn lặp đi lặp lại suốt nhiều ngày nên họ mới quyết định nói việc này cho tôi biết.
Đến đây thì tôi nhất định phải tìm hiểu cho ra lẽ việc này. Trước khi nói chuyện với anh rể một cách thẳng thắn, tôi muốn chứng kiến xem thất sự cảnh tượng đó như thế nào, không lẽ người anh rể tốt bụng luôn yêu thương chị gái tôi giờ đây lại biến thành một gã phụ bạc khi chị tôi mới nằm xuống chưa đầy 1 tháng sao.
Tôi thầm nghĩ, nếu đúng anh rể đã có cuộc sống mới như vậy thì tôi sẽ giành quyền nuôi cháu, không thể để con của chị gái ở với người cha như thế. Tôi quyết định thuê nhà trọ gần nhà anh rể để tối lén qua xem thế nào.
Tầm 9 giờ hơn, tôi đến nhà anh rể và đứng từ xa quan sát. Đúng thật là có người phụ nữ lạ trong nhà của chị tôi. Tôi vừa x ót x a vừa c ă m ph ẫn, lập tức tiến lại gần rồi g õ cửa vào xem tận mắt xem người phụ nữ đó là ai.
Vừa mở cửa ra, tôi thấy hình b óng đ ằng sau của một người phụ nữ có nhiều nét giống chị gái tôi vì ‘cô ấy’ đang mặc đúng chiếc váy mà chị tôi hay mặc, để kiểu tóc ngang vai giống chị đang đứng nấu cơ bên bếp. Tôi thoáng giật mình. Nghe th ấy t iếng tôi, người đó quay đầu lại và tôi bàng hoàng khi nhìn vào khuôn mặt. Không phải chị gái tôi. Cũng không phải là một cô gái lạ. Đó là khuôn mặt của anh rể tôi mà.
Tôi lắp bắp nói không ra tiếng, trong khi anh rể thì có vẻ lúng túng. Tôi hỏi:
– Anh..anh ăn mặc kiểu gì thế nào
Anh rể tôi ban đầu tỏ vẻ k inh ng ạc nhưng sau thì như hiểu ra điều gì rồi gật đầu, Anh ấy nói:
– “Thằng nhóc nhà anh nhỏ vậy thôi mà bám hơi mẹ lắm. Anh cứ phải mặc bộ đồ của mẹ nó vào, đội tóc giả ra dáng mẹ nó thì nó mới chịu yên đi ngủ”.
Nghe anh nói thế tự nhiên nước mắt tôi lăn dài, tôi òa khóc thương gia đình của chị gái mình và thương anh rể của mình, anh đúng là người tốt, dù trước đây hay bây giờ vẫn vậy.
Tôi bỗng cảm thấy mình quá đáng khi đã nghi ngờ và có những suy nghĩ không tốt về anh. Người ta vân nói: ‘người m ấ t thì đã m ấ t rồi, chỉ có người còn sống là nỗi đau còn mãi’. Ai cũng thương chị tôi mất sớm nhưng thật sự người đáng thương hơn có lẽ chính là anh rể của tôi. Khi cưa nguôi n ỗi đ au m ấ t vợ, anh đã lâm vào cảnh gà trống nuôi con khổ cực.
Tôi tự hỏi, cuộc sống của anh và cháu tôi sẽ ra sao. Vì anh dù sao cũng là một người đàn ông không thể khéo léo và thay thế thân phận làm mẹ được. Có lẽ kể cả anh có nghĩ tới chuyện đi bước nữa, thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà trách móc anh cả.
Giờ đây, tôi càng muốn giúp anh chăm sóc cháu nhiều hơn. Khi có thời gian rảnh rỗi tôi cố gắng qua nhà phụ giúp anh việc nấu nướng và trông nom cháu nhỏ. Tôi cũng thầm mong rằng chị gái tôi sống khôn th ác th iêng, phù trợ cho chồng con khỏe mạnh, ngày sau sẽ được tươi sáng, yên bình.
Cuộc sống này chẳng bao giờ là dễ dàng cả. Dù chị gái tôi đã không còn trên đời nhưng không ai có thể chống lại được số m ệnh. Tôi tin rằng chị đã có những tháng ngày hạnh phúc khi còn sống trên đời này cùng với người chồng hết mực yêu thương chị. Không dễ có một người đàn ông như vậy trên đời.