Đi làm tăng ca về muộn mà cả nhà chồng nhất quyết ăn hoa quả chống đ ó i để chờ con dâu về nấu cơm, tôi Ứ c lắm về nấu ngay 1 mâm cơm này rồi bê lên, mở ra ai cũng t á i m É t m ặt

Tin Tức

Nhà chồng tôi đúng là một gia đình k ì l ạ, cưới nhau 7-8 năm, có con rồi mà tôi vẫn không hết b ất ng ờ trước gia đình này.

 

 

7 giờ tối, tôi vừa kết thúc tan ca, đang trên đường trở về nhà thì điện thoại đột nhiên reo lên. Tôi chẳng buồn nhấc máy, bởi tôi biết người gọi điện là mẹ chồng tôi, suốt từ 4 giờ chiều đến giờ bà ấy gọi điện liên tục không ngừng, mục đích là để gi ục tôi mau về sớm nấu cơm mà thôi.

Thấy thái độ của mẹ chồng như vậy, tôi cạn lời không biết đáp sao, chẳng lẽ trước khi con trai nhà họ lấy vợ, cả nhà hít không khí để sống hay gì, ai cũng ở nhà nằm ườn r ảnh r ỗi, vẫn còn mu ốn tôi đi làm về lại tất bật hầu hạ cả gia đình nữa?

Tôi mặc kệ điện thoại, bắt xe buýt về nhà. Đến nơi, tôi thực sự ng ỡ ng àng, bởi tôi vừa bước chân vào cửa nhà đã nghe tiếng mẹ chồng nói không dứt. Bà đang ngồi trên sô pha ăn quýt, bố chồng thì ngồi đọc báo, nhìn ai cũng có vẻ nh àn nh ã lắm. Lúc thấy tôi đi vào, cả nhà đứng bật dậy.

Mẹ chồng nói: “Mẹ gọi cho con mười mấy cuộc điện thoại, sao con chẳng nghe cuộc nào thế? Bây giờ là 8 giờ tối rồi, cả nhà đói lắm rồi, chỉ biết ăn tạm mấy quả quýt thôi, còn con lại một mình ở ngoài thảnh thơi giờ mới thèm về?”.

Em dâu cũng bắt chước mẹ chồng đứng dậy nói: “Chị dâu ạ, em cũng chẳng muốn nói gì chị đâu, nhưng người ta toàn là 5 giờ tan ca, chị thì 8 giờ mới về nhà, chẳng lẽ chị nói d ối là tăng ca, hay là đi tụ tập với bạn bè, ăn uống no s a y một bữa rồi?”.

Bố chồng không tr ách m ắ ng tôi, cậu em chồng cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ bảo tôi mau chóng xuống bếp rửa rau nấu cơm, cả nhà đói đến mức ng ực  d án vào lưng rồi, muộn thêm chút nữa là l ăn ra ng ất m ất. Nghe cả nhà chồng nói vậy, tôi cực kì t ứ c g i ậ n nói: “Chẳng lẽ trong nhà trừ con biết nấu cơm ra thì không có ai biết làm gì nữa à?”.

Em dâu nghe vậy thì m á U n óng bốc lên: “Đồ ăn với rau cỏ mẹ mua hết rồi, rửa sạch sẽ rồi, chỉ đợi chị về nấu lên thôi. Mẹ gọi chị bao nhiêu cuộc điện thoại rồi mà không thèm nghe một cuộc nào, chị đây là đang nhất quyết để cả nhà ch ế t đ ói, thể hiện địa vị gia đình của chị đúng không, để cả nhà bao nhiêu người phải chờ chị cho ăn cơm!”.

Cả nhà nghe em dâu nói vậy xong ai cũng ủng hộ, cứ như là tôi cố ý không nấu cơm cho họ ăn vậy. Chồng tôi đứng cạnh cũng v ội v àng xuống bếp vo gạo, còn gi ục tôi ma u m au xuống bếp x à o thức ăn.

Tôi quay lại nhìn kĩ một lượt tất cả mọi người trong nhà, ai cũng có chân có tay, sức khoẻ vô cùng tốt, rõ ràng có thể tự mình nấu nướng, thế nhưng cứ nhất quyết chờ tôi tan làm về h ầu h ạ cả nhà mới chịu. Nhìn thái độ của họ như vậy tôi càng bực mình, dựa vào đâu mà tôi thì cực khổ đi làm, về đến nhà lại còn phải phục vụ bao nhiêu người như thế? Thế là tôi quyết định không đáp ứng yêu cầu của họ như trước nữa, tôi không xuống bếp nấu cơm mà rút điện thoại ra, mở ứng dụng giao đồ ăn, đặt m ấy m ón trên đó. Đặt món xong, tôi l ặng l ẽ ngồi xuống ghế ngh ị ch điện thoại, xem video giải trí.

Tôi chẳng buồn quan tâm đến ai, cứ ngồi đó lướt điện thoại chờ nhân viên giao đồ ăn đến, rồi cùng con ngồi xuống bàn ăn. Mẹ chồng thấy vậy lại lên cơn t ứ c gi ậ n: “Có thực phẩm mà cô còn gọi đồ ăn ngoài làm gì? Cô có biết đồ ăn ngoài đ ắ t thế nào không?”.

Tôi chẳng buồn t o t iế ng mà chỉ nh ẫn n ại đáp: “Con là con dâu của bố mẹ, chứ không phải là b ảo m ẫu miễn phí, hôm nay con mệt, con gọi đồ ăn ngoài một bữa cũng đâu có sao”.

Nói thêm một chuyện, chồng tôi ban đầu chỉ đón bố mẹ chồng đến nhà chúng tôi để tiện chăm sóc, ai ngờ ông bà lại đón cả nhà em chồng đến ở cùng mà chẳng buồn hỏi ý kiến tôi. Lý do rất đơn giản, ông bà muốn cháu nội có môi trường học tập tốt hơn, muốn được ở gần con út. Bây giờ, cả bố mẹ chồng, cả hai vợ chồng cậu út đều ở nhà, thế nhưng chẳng có ai chịu xuống bếp nấu cơm, ai cũng nằm chờ tôi đi làm về nai lưng ra h ầu  hạ, cứ như h á m iệng chờ s ung vậy.

 

 

Đồ ăn tôi đặt được giao đến, tôi ngồi ăn cùng với bọn trẻ con, tôi chỉ mua vừa đủ 3 người ăn. Nhà chồng đói đến mức không chịu được, chỉ biết quay ra nhìn chồng tôi, chồng tôi cũng chẳng còn cách nào khác, đành gọi thêm đồ ăn ngoài về. Bố mẹ chồng vừa ăn vừa nói m át m ẻ, chê đứa con dâu này chẳng hiểu chuyện gì cả, bắt bố mẹ già ăn đồ ăn ngoài, chẳng hiếu thảo gì hết. Tôi mặc kệ không thèm tr anh c ã i, d ắt con về phòng đi ngủ.

Sáng ngày hôm sau, bố mẹ tôi đến nhà chơi. Ông bà hỏi sao vợ chồng chú út lại ở đây ăn bám vợ chồng anh trai? Bố tôi còn hỏi lớn chúng tôi rước ông bà thông gia đến báo hiếu, giờ còn phải báo hiếu cả em chồng nữa à? Cả nhà chồng nghe thế thì x ấu h ổ c ú i m ặt.

Mẹ tôi liền cười nói có nhà đầu phố đang cho thuê, hỏi vợ chồng chú út có thuê không thì bà d ắ t tới đó xem. Sau đó mẹ tôi nhanh g ọ n gi ục em chồng tôi đi xem nhà, rồi làm hợp đồng. Ngày hôm sau đã é p được hai vợ chồng họ chuyển ra ngoài ở. Tôi cũng tạm yên lòng, giờ chỉ còn phải l o cho bố mẹ chồng thôi.

Nguồn: https://afamily.vn/ca-nha-chong-an-hoa-qua-chong-doi-de-cho-con-dau-ve-nau-com-ngay-hom-sau-lien-bi-thong-gia-day-cho-mot-bai-hoc-nho-doi-20240730110121846.chn