Theo Nghệ sĩ Ưu tú Chiều Xuân, Họa sĩ – Nghệ sĩ Nhân dân Hoàng Hà Tùng mắc bệnh ung thư 10 năm qua. Dẫu vậy, ông vẫn luôn miệt mài với việc sáng tạo nghệ thuật. Ông không chỉ vẽ mà đồng hành cùng nhiều nhà hát trong thiết kế mỹ thuật sân khấu cho các vở diễn, chương trình.
“10 năm qua, anh Hoàng Hà Tùng sống bằng th uốc nhưng tinh thần của anh ấy thì mạnh mẽ và lạc quan vô cùng. Anh ấy vẫn đ ắm say với nghệ thuật. Anh là người nghệ chân chính nhất trong số những nghệ sĩ chân chính. Ngay cả khi sức khỏe đã rất yếu anh vẫn vẽ và chỉ nhắc đến vẽ. Anh Hoàng Hà Tùng có một sở thích rất đặc biệt đó là vẽ về các con của mình. Anh ấy có hai đứa con, một bạn tốt nghiệp ngành múa, một bạn đang học ở FPT và anh ấy vẽ rất nhiều tranh về con. Trong một câu chuyện riêng, câu đầu tiên anh ấy nhắc hoặc kể cũng là về các con. Anh ấy yêu con lắm”, Nghệ sĩ Ưu tú Chiều Xuân chia sẻ với Dân Việt.
Nghệ sĩ Nhân dân Hoàng Hà Tùng đã trút hơi th ở cuối cùng sau 10 năm chống chọi với c ăn b ệnh u ng th ư. Ảnh: TL
Nghệ sĩ Ưu tú Chiều Xuân kể rằng, thời điểm chị dựng vở “Nhật ký chàng ng ác ng ơ” (tên ban đầu là “Cuộc phiêu lưu của tâm hồn”), chính Nghệ sĩ Nhân dân Hoàng Hà Tùng đã đảm nhận phần thiết kế mỹ thuật sân khấu.
“Anh Hoàng Hà Tùng chơi thân với Lớp diễn viên khóa II chúng tôi. Anh có rất nhiều bạn bè, cả trong giới nghệ sĩ lẫn ngoài giới. Với ai, anh cũng đối đãi như “bát nước đầy” vì thế anh được rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp yêu quý. Anh Hoàng Hà Tùng sống rất trẻ trung, đi đâu cũng mặc những bộ đồ rất màu sắc. Những bộ đồ này chính tay anh ấy thiết kế hoặc vẽ. Anh Hoàng Hà Tùng rất quý anh Đỗ Hồng Quân và chúng tôi cũng rất yêu quý anh ấy. Từ chiều đến giờ, nghe tin anh ấy qua đời, lòng tôi buồn vô hạn, nước mắt không ngừng rơi, bao kỷ niệm của ngày xưa ùa về”, Nghệ sĩ Ưu tú Chiều Xuân tâm sự thêm.
Nhạc sĩ Giáng Son cũng chia sẻ với Dân Việt rằng, chị là đàn em nhưng chơi khá thân với Nghệ sĩ Nhân dân Hà Hoàng Tùng. Mới đây, khi ông được phong tặng danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân, bạn bè còn kéo nhau ra quán bia để chúc mừng ông.
“Người ta gọi Hoàng Hà Tùng là Tùng “điên” nhưng anh ấy chỉ điên trong nghệ thuật, phá cách trong nghệ thuật thôi; ngoài đời lại là người vui vẻ, hài hước và ấm áp với bạn bè. Anh có những người bạn chơi thân với nhau 40 năm, 50 năm như nhạc sĩ Đỗ Hồng Quân, đạo diễn Lê Hồng Chương, Trịnh Lê Văn… Bên ngoài, Hoàng Hà Tùng gai góc, xù xì, cá tính nhưng bên trong lại là một trái tim ấm áp. Anh ấy cực kỳ yêu con. Có lẽ, ngay đến khi rời bỏ thế giới này, điều anh ấy canh cánh vẫn là lo cho các con”, nhạc sĩ Giáng Son kể.
Nghệ sĩ Nhân dân Hoàng Hà Tùng mê vẽ khi còn là cậu bé chăn trâu
Nghệ sĩ Hoàng Hà Tùng (sinh năm 1956) trong một gia đình đông con ở Hải Dương. Ông từng tốt nghiệp lớp Mỹ thuật Sân khấu của trường Đại học Sân khấu – Điện ảnh Hà Nội. Do phong cách sống phóng khoáng, ông được bạn bè gọi biệt danh là “Tùng điên”.
Từ bé, ông đã mê vẽ, mỗi buổi chăn trâu đều nằm lăn lộn trên vạt cỏ mà vẽ. Thời còn là sinh viên, ông đã nổi tiếng trong trường với sự ngang bướng, tung hoành khắp nơi. Tốt nghiệp đại học, ông kiên định đi theo con đường riêng. Thời kỳ đầu, những bức tranh của ông có biểu hiện kỳ dị, hơi thái quá về hình và màu sắc. Dần dà tranh của ông có nhiều người thích và ông lao vào vẽ quên ngày tháng.
Hoàng Hà Tùng vẽ trên nhiều thể loại như: giấy dó, sơn dầu, sơn mài, phấn màu… nhưng cách chơi đặc trưng nhất của ông là tranh sơn mài. Tranh sơn mài của ông lúc nào cũng cầu kỳ về cách pha màu. Một số tác phẩm của ông như: “Ô Quan Chưởng”, “Vũ điệu hoa chuối”…
Hoàng Hà Tùng còn từng làm đạo diễn cho cả một vở kịch hát mang tên “Chuyện của dòng sông đỏ”. Lần đầu làm tổng đạo diễn, ông tự viết kịch bản và bỏ tiền đầu tư cho tác phẩm. Ông đặt hàng nhạc sĩ Nguyễn Cường sáng tác “Dòng sông sắc đỏ”, “Bến có còn sông”; Trọng Đài sáng tác “Mắt tằm”, “Con lắc” (lời Hoàng Hà Tùng); Lưu Hà An viết “Bay đi”, “Cỏ gà – cỏ may”; Lê Minh Sơn viết “Đục thủng con thuyền”; Giáng Son là “Con sông tình yêu”, “Con yêu thơ dại”…
Hội họa và sân khấu của Hoàng Hà Tùng luôn ấn tượng, ồn ào, cộng thêm một chút hóm hỉnh. Ông tạo ra không gian nghệ thuật của riêng mình.